

by

Finding an Inspiration
Bạn có bao giờ thấy một vài thứ trên con đường bạn đi? Và ngay lập tức, bạn muốn vẽ chúng lại trong tâm trí mình, hay là trên giấy không? Tôi tin bạn đã gặp những nguồn cảm hứng vào thời điểm đó. Tin tôi đi, bạn không thể quên được cảm giác này một thời gian rất dài, hay có lẽ thậm chí cả cuộc đời bạn.
Hầu hết thời gian tôi thấy các cảm hứng là khi tôi đang lái xe trên đường, vào thời gian đó, Tôi cảm thấy mình hoàn toàn tự do trong tâm trí, tất cả sự tập trung trong trí não tôi dường như dành cho việc lái xe. Và suy nghĩ lạc trong một đích đến vô định, Trong khoảng không gian vô định đó, Tôi bất chợt chạm tới một ảo ảnh, bạn biết đấy, nó vô hình, lạnh lùng đi qua tâm trí tôi chỉ trong có tích tắc.
Nhiều khi, tôi thấy, hình như tôi có thể viết được hàng loạt những mở đầu của một câu truyện kì bí chỉ với đề tài là những chuyến đi trên đường của một người.
Tản mạn vậy thôi, chứ thường khi, những cảm hứng trong việc làm của tôi không xuất phát từ nơi đó, khói bụi, tiếng ồn khiến tôi không khỏe, cái cảm giác như tiếng ồn inh tai, và những làn khói xe lấn đường cứ phả vào mặt khiến tôi cảm thấy khó thở. Tôi là người hay quên, có lẽ đây là đặc tính di truyền. Nên những gì xuất hiện mơ hồ trong đầu, cũng vấn vương lại trong giây lát, rồi trốn biệt trong cái gọi là lãng quên. Khi dừng xe lại, đạp chân chống xuống. Mọi thứ lại quay lại cuộc sống bình thường, và những cảm hứng lại được đi tìm một cách nặng nhọc qua những cuộc nói chuyện không đầu không cuối, hay hàng giờ ngồi trước màn hình máy tính và vẽ ra những nét nguệch ngoạc vô nghĩa.
Đôi khi, tôi thấy mọi thứ thật tệ, cảm hứng sẽ sinh ra ở đâu? Thỉnh thoảng tôi cũng nghĩ, hình như, cảm hứng sẽ nảy sinh khi mà tôi có một bộ não khỏe mạnh, hay nói cách khác, nó cũng gần như cái case máy tính với một con chip máy tính đời cao và những thanh Ram dung lượng lớn. Nếu vậy, hẳn là sẽ tốt hơn, chí ít thì nó sẽ bình tĩnh và có đủ chỗ trống để lưu lại bất cứ cái gì thoáng qua trong đầu, và lôi lại ngay khi tôi cần đến. Rồi đủ rộng để sắp xếp lại những cảm xúc đó thành một câu truyện hay ho. Còn nữa, nó sẽ không bị ốm khi cố nghĩ và cố sáng tạo ra cái gì hay ho trong cả tiếng đồng hồ, chứ như tôi, nếu nghĩ cái gì nhiều quá, cái trán lại nóng lên, phía sau đầu bỗng trở nên nặng trình chịch, và thế là chẳng thế nghĩ được gì nữa. Nhiều lúc tôi nghĩ tôi nên đi chụp cắt lớp não, vì gần đây nó nhức liên miên, trong khi tôi không hề bị sốt, cũng chẳng hề nóng đầu, chỉ có gì đó trong mắt, tôi cảm thấy hơi hoa đi một chút.
Have you ever seen somethings in the road you go away? And, Immediately, you want to draw them in your mind, or on a paper, I think you met an inspiration at that time. Believe me, you don't forget this feeling for along time, or may even be all your life ...
Almost time I see the Inspirations are when i'm driving on the road, At that time, I feel extremely free in my mind, all the concentration in my brain seem to be belong to driving. And the thinking are lost in an unknown destination. In this undetermined space, I suddently touch an Illusion, you know, it's unshape, it's cooly go through my imagine in a twinkling.
Everytime, I have seen, I may be able to write a lot of the beginning of mysterious stories with only the topic of trips on the road.
Just kidding, As usual, My working Inspirations does not start from this way. Fog, noise make me not good, the impact of breaking ears noise, encroaching traffic fog that blow in my face make me breathe difficulty. I'm a forgetful man, It may be genetic characteristic. So, What appear in equivocal way in my mind, also existing in a jiffy, and deeply hide in the one called "Forget". When stopping the motorbike, Moving the Motor stand down, Everythings turn back to the normal life, and inspirations are hardly searched again in the endless conversations, or for hours together in front of the PC screen and draw meaningless scribbled lines.
Sometimes, I see many things is very bad, Where will inspirations be born? Now and again I think, May be, Inspirations will emerge when I have a strong brain. In another waym It seem to be like a PC case with a high version Chip and big memory size Rams. If so, Extremely is better, Atleast, it will be calm and have enough empty space to save every things that pass through the brain, and get it out when I need. And being enough large to arrange these emotions to a nice story.
in extended, It's hart to be sick when trying to find out and creat any nice thing for hours. I, If thinking about something so much, my forehead will become hot, after head will become too heavy, and therefore, Can not think about any thing else.
Many times I think, May I have to go to take an brain checking. Recently, it constantly be ached, while I'm not sick or headache also. And there is somethings in my eyes, It may be dizziness a bit.